Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014

BÀI CA THÁNG NĂM


Tháng năm này nóng lắm phải không em?
Khi cái hạ đổ nồng oi vào đất
Em bận việc nhà, em lo việc nước
Lại nữa làm thơ lên án giặc Tàu
Tháng năm này lại thêm những cơn đau
Đau cái bụng ẩm ương
Đau con tim khó bảo
Em vẫn lòng thơm thảo
Vẫn những buổi chiều trao anh…

Tháng năm này trời cao mây xanh
Bằng lăng tím một màu đường phố
Khiến anh nhớ ngày này năm cũ:
Câu thơ đầu tiên nuông nã ta-mình
Rồi ta đưa nhau vào cõi sinh tình
Rồi dắt tay nhau  vào ánh sáng
Trí tuệ diễm huyền, tình yêu sáng láng
Ta gọi thầm trong dào dạt tim yêu:
Em nữ thần cho anh nâng niu
Anh thiên tài cho em âu yếm

Tháng năm ấp ôm trìu mến
Tháng năm ngào ngọt say lời 
Tháng năm mắt tình xao xuyến
Tháng năm rạng rỡ mắt cười… 

ĐỌC THƠ NGÔ THÁI


Tôi đang có trên tay tập thơ “Thơ và bầu bạn” của Ngô Thái (Nhà xuất bản Hội Nhà văn - 2012).
Quê hương Đất Tổ; nguyên là một đội viên, rồi là một cán bộ chỉ huy thanh niên xung phong; tiếp xúc với nhiều miền quê, nhiều con người, trải qua hơn nửa thế kỷ, thơ Ngô Thái như là bức họa muôn màu, cũng là tập tự sự về hiện thực cuộc đời đã đi qua. Như vậy, có thể nói được rất nhiều điều về thơ Ngô Thái.
Tuy nhiên, khi giới thiệu một tập thơ nào đó, tôi cố tìm ra những nét riêng của tập thơ ấy, chứ không đề cập tràn lan tất cả những gì có trong tập thơ, ngay cả những điều rất đáng được nêu lên - chẳng hạn, trong tập thơ này là về cuộc đời của người đội viên, người cán bộ thanh niên xung phong; về quê hương Đất Tổ; về Tổng Công ty Giấy Bãi Bằng . Những gì đáng lưu ý trong thơ Ngô Thái?
Về bạn, với  bạn – đúng như tựa đề tập thơ ghi.Theo trình tự của tập thơ, ta thấy rõ điều đó.
Với Sĩ Tân, Ngô Thái đi Chợ Viềng; tặng NH và  “Hẹn; với Diệu Thu là “Nửa nào…?”; tặng cháu Kim Chuyền “Ngời ánh gương”. Với Vũ Giang – người bạn thơ, bạn đời thân thiết, Ngô Thái có “Quê hương”:
                             Minh Nông…
                              Mùa gặt tôi về
                              Đường làng ngõ xóm bộn bề rạ rơm
Thoảng mùi gạo mới cơm thơm
Dẻo thơm giống lúa Nàng Hương quê nhà! Và để rồi, ở phần họa thơ, Vũ Giang có đến bốn bài thơ họa thơ Ngô Thái như “Đang độ trăng tròn”,”Tìm nhau mai hậu”, “Kỷ niệm tháng năm”. Và Bởi em màu tím” với lời thơ nồng nàn:
         Nhớ nhành hoa tím thương yêu
         Ngẩn ngơ trong dạ một chiều đầy vơi
         Tím lòng tím cả mây trời
          Gửi bông hoa tím một lời thủy chung.
Ngô Thái còn có thơ với nhiều bạn thơ khác nữa: Cúc Nguyễn, G7, Ngô Đức Tâm, Ngô Toàn Thắng (và được Ngô Toàn Thắng viết nhiều về anh ở phần giao lưu và bình luận thơ Ngô Thái), Thang Ngọc Pho, Phan Chúc, Mai Ngân, Bạch Thiên Hương, P.N và N. H, Phạm    Huy Thông, Đinh Phạm Thái, Bành Thanh Bần, Off Mùa Thu 2012…
Qua đó, thấy rõ, thơ Ngô Thái thể hiện tính thân thiện và tình thân ái với bạn trên thơ và bạn trong đời thật bao la và sâu nặng.
2. Với tinh thần ấy, Ngô Thái có nhiều bài thơ  như là chân dung các cô gái xinh đẹp.
Về hình thể:
                             Tuổi em đang độ trăng tròn
                              Vai trần đã vậy, yếm còn hẹp ngang!
                               Nước da trắng nõn mịn màng
                               Hồn căng sức trẻ…khuôn vàng thơ ngây
                                                                   (Tuổi trăng tròn)
       Hay:
                              Vô tình. Một khoảnh khắc thôi!
                               Em. Khuy áo ngực buông lơi chưa cài
                               Ửng hồng e lệ mắt nai
                                Tim anh loạn nhịp. Bởi ai hớp hồn?
                                                     (Khoảnh khắc)
Về tâm hồn:
                                   Mới qua tuổi trăng tròn
                                    Tâm hồn em trong trắng
                                     Một tình yêu say đắm
                                     “Lỡ nhịp” bởi chiến tranh
                                      Bước qua tuổi xuân thì
                                     Còn nét duyên con gái
                                     Vị hương đời để lại
                                      Vơi nỗi buồn cô đơn
                                                                    (Hương đời)
Về điều này, thấy rõ Ngô Thái là một nhà hội họa say tìm cái đẹp, mà trong trường hợp ở đây là cái đẹp của người phụ nữ. Điều đó cắt nghĩa thêm về tình đời tình người thắm đẫm trong nhà thơ Ngô Thái.
3.Những gì ta đã nói về thơ Ngô Thái là cảm xúc trào dâng được bộc lộ  về (và với) con người. Song hành với đó là nỗi niềm trầm lắng mà ít ai nhận ra ở nhà thơ. Ngô Thái thắp hương khấn vợ:
        Anh thắp lên một nén hương trầm
        Mong khói nhang gửi lòng anh thương nhớ
        Vượt qua bờ âm dương cách trở:
       “Vĩnh viễn trường tồn –Em Người Vợ Đảm Đang)                            (Nén hương trầm)

Đeo một nỗi buồn ở tuổi già, nhà thơ căn dặn các con hãy thông cảm với mình về những gì bất ổn sẽ xảy, rồi kết luận như là lời cầu xin kẻ hậu thế:
             Hãy tiếp sức cho Cha những bước đường còn lại
              Để Cha vui đi hết chặng đường đời
              Cha yêu các con – một tình yêu bất tận
              Thương các con – Cha nhắn gửi đôi lời!
                                                     (Tâm sự tuổi xế chiều)
Vậy đó, một tâm hồn thi ca phơi phới, xôn xao xen với nỗi niềm, trầm lắng được thể hiện khá chuẩn chỉnh và hấp dẫn. Là người làm thơ Đường luật, Ngô Thái sử dụng ngôn từ và vần luật khá mực thước, với các dạng thơ khác nhau: Thơ lục bát; thơ khổ với dòng ở mỗi bài có số chữ khác nhau; thơ tự do…phù hợp với ý tưởng thi ca của từng bài thơ nhất định.
Cảm ơn và chúc mừng nhà thơ Ngô Thái về tập “Thơ và bầu bạn”. Chúc nhà thơ giành được nhiều thành công hơn nữa trên con đường sáng tạo thi ca của mình.